Em chờ gì giữa biển kia đầy nắng
Trời cũng từng đã có lúc mưa giông
Chẳng động lòng như ngoài kia sóng vỗ
Mà tâm hồn như thoang thoảng mây bay.
Hỏi rằng em có chênh vênh lối về?
Sao chẳng rằng mà cứ thể trải bước
Em nói rằng lòng em vẫn cứ ước
Đi thật nhiều để rộng mở con tim.
Những ngày trẻ và thanh xuân ấy
Với căng tràn nhựa sống và yêu thương
Em vẫy vùng ngoài kia bao con sóng
Lửa bập bùng đỏ rực trái tim ai.
Này cô gái em hãy vững tin bước
Đến chân trời mà em vẫn hằng mong
Để rồi đây khi ngoảnh lại giây phút
Cảm ơn em cô gái tuổi đôi mươi!
Leave a Reply